Thứ Bảy, 19 tháng 6, 2010

Chuột nhắt ah


Một ngày mà em đã khóc rất nhiều, làm anh thương em rất nhiều. Thế mà anh không thể làm gì để có thể để cho em vơi đi lỗi buồn. Anh thật là một người thật là kém cỏi, không thể giúp em được, mặc dù anh biết em làm như thế thật vất vả cho em. Ngay cả ba mẹ em mà biết em phải làm như thế và bị anh chị đối sử như thế thì chắc là buồn lắm. Nhiều lúc anh đã nghĩ nếu như và nếu như..nhưng cái nếu như đấy không bao giờ sảy ra bao giờ cả. Vậy mà anh không vượt qua cái rào cản ấy để mà có thể đến mà giúp em để rồi em vẫn phải chịu đựng cho đến tận bây giờ. Tuy anh không thể giúp gì cho em, ngoài một chỗ tựa tinh thần nho nhỏ cho em nhưng thể vẫn là chưa đủ với nhưng gì mà em đã giúp anh. Anh cảm thấy có lỗi trong việc này nếu anh là một người biết suy nghĩ hơn có lẽ e sẽ không phải chịu khổ nhiều như vậy. Chỉ vì cái ham muốn của mình mà không nghĩ đến người khác. Em không bao giờ trách anh cả như anh vẫn tự trách mình. Em cũng biết tính anh la luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn, anh chỉ tiếc là sức anh có hạn nếu không anh có thể làm cho em và nhiều người khác nữa. Anh mong sao sâu này em sẽ có một cuộc sống hạnh phúc và tràn đầy niềm vui. Những người như em xứng đáng được hưởng một cuộc sống như thế.
FC

K49CNPTNT






Tuy đã qua cái thời sinh viên với bao niềm vui, kỷ niệm và những hoài bão. Tuy những hình ảnh về một thời không còn nhiều để gợi về những kỷ niệm. Sau đây là một số hình ảnh về một thời sinh viên đã qua.