Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2010

Em vẫn còn lưu giữ hình ảnh của tôi

Tôi biết em vẫn còn lưu dữ hình ảnh tôi, tất cả những thứ mà tôi dành tặng cho em-em kể với tô nhứ thế. Tất nhiên tôi tin điều đó, tôi cũng biết là em rất còn yêu tôi, còn thương tôi. Nhưng nếu em nghĩ sâu một chút thì cách tốt nhất mà em làm cho tôi không đau khổ như thế này là em nói điều đó sớm hơn. Sắp đến sinh nhật tôi rồi, em nói là em sẽ gửi quà cho tôi, nhưng tôi cũng chẳng muốn nữa, tôi còn nói những câu thật là nặng lề với em. Tôi muốn bỏ quên hết những chuyện gì liên quan đến em, nói chung là tất cả mọi thứ kể cả những gì mà em đã mua tặng tôi. Tôi đã từng yêu em rất nhiều nhưng bây giờ tại sao lại như thế này. Cứ nghĩ đến chuyện này mà tôi luôn thấy mình là một trò cười. Đẻ rồi bây giờ đây tôi phải gánh chịu hâu quả của nó, hậu quả do chính sự non nớt của tôi gây ra. Tôi cũng chỉ có thể trách mình vì không dám nói điều đó thẳng thắn với em sớm hơn, khẳng định được những dự đoán của mình thì có lẽ bây giờ cả tôi và em đều không khổ như thế này.
Một hành trình nữa lại bắt đầu và có lẽ sau chuyện này tôi đã học thêm được nhiều điều.
FC

Tất cả là như thế sao?

Tôi bây giờ cũng thật không hiểu nỏi chuyện gì đang sảy ra với mình nữa. Trong suy nghĩ của tôi cũng thế, tôi không thể tưởng tượng được ra rằng chuyện đó lại sảy ra với mình như vậy. Mặc dù tôi cũng đã đoán ra được một phần điều đó, nhưng tôi nghĩ thoáng nên tôi bỏ qua chuyện đó. Tôi vẫn coi trọng em, quan tam đến em, lo lắng cho em. Nhưng mọi chuyện đã không như thế, cái sự thật mà chính em nói ra đã vượt ngoài trí tưởng tượng của tôi-tôi không nói ra ở đây. Em đã lừa dối tôi trong suốt thời gian đó. Có những lúc tôi nghĩ là mình đã làm khổ em rất nhiều. Nhưng bây giờ thì sao! người chịu nhiều thiệt thòi mới là tôi, sao em không nói điều đó sớm hơn, biết đâu điều đó sẽ tốt cho cả hai. Để em không phải khóc suốt mấy ngày và anh cũng không phải suy nghĩ nhiều như thế. Em nói rằng em đã định nói với tôi nhiều lần nhưng em không dám nói và không có cơ hội để nới với tôi nhưng điều này tôi không thể chấp nhận được bởi em có quá nhiều cơ hội để nói chuyện với tôi , có thể em nới trực tiếp hoặc qua điện thoai cũng được. Nhưng em đã lưỡng lự để đến khi tôi hỏi nhiều lần thì em mới nói điều đó ra. Cái điều em nói ra đã làm tôi ngỡ ngàng, tôi không dám tin nữa, chuyện này đã làm tôi tổn thương. Em đã lừa dối tôi hết lần này đến lần khác, ngay cả trước mặt mọi người. Bây giờ thì tôi cũng biết em đau khổ nhiều lắm, có lúc tôi nghĩ tôi chỉ muốn mắng em cho bõ tức nhưng tôi đau có làm được. Cứ tôi gọi cho em thì chỉ nghe tiếng em khóc vậy thì tôi có mắng em thì có ích tri đây, chỉ làm cho em đau khổ nhiều thêm mà thôi. Bây giờ mọi chuyện đã qua rồi có nhắc lai chỉ làm thêm đau buồn mà thôi, chỉ khổ cho cả em và tôi mà thôi. Tôi cũng không muốn trách em nữa nhưng vẫn muốn biết tại sao em lại lừa dối tôi nhiều lần và lâu đến thế. Em có biết vì chuyện này mà vì em tôi đã đánh đổi rất nhiều thứ không? bây giờ thì tôi chỉ biết chôn chuyện này vào quá khứ thôi, để thời gian có thể xóa dần vết thương trong lòng tôi và em.
Quá khứ thì mãi không thay đổi được, vì vậy dù em đã làm cho tôi tổn thương nhưng tôi không thể trách mãi em được. Trông thâm tâm tôi vẫn mong em có một cuộc sống hạnh phúc, tràn đầy niềm vui.
FC