Em nhớ câu nói này của ai không?anh nghe câu này mà một cảm động mà hóa ra mình cũng như thế.
Có
rất nhiều điều mà mỗi người cảm thấy hạnh phúc. Với anh thì cảm giác hạnh phúc
trong tình yêu là có một luồng khí lạnh đi qua lồng ngực và vào sâu thẳm trong
trái tim-một cảm giác rùng mình trong trái tim và hơi lạnh mặc dù trời vẫn
nóng. Nhưng thời gian đó rất nhanh nhưng cảm giác nó để lại thì vẫn còn nâng
nâng và lưu luyến. Lúc đó anh muốn đến bên em để ôm trọn cái cảm giác đó không
để nó tuột ra, không suy tư mà chìm đắm.hạnh phúc thật sự là đó.
Em
ah! Nhiều lúc bên nhau anh muốn ôm em thật chặt để muốn lưu mãi cái cảm giác khi
được ở bên em, nhưng anh không giữ được để rồi khi xa rồi là một cảm giác hụt hẫng
lắm không thế nói hết được. Ngày trước mỗi khi về gặp em là anh rất vui và chờ
đợi, khi xa thì một cảm giác vui vui khi được gặp em, được nói chuyện và đi
cùng em. Khi mới yêu thi lúc về anh vẫn thế và có phần háo hức muốn về nữa, khi
xa thì xuất hiện dần một cảm giác buồn xen lẫn niềm vui nhưng chưa có sự líu
kéo. Còn bây giờ thì mỗi lần về gặp em anh không còn vui như kiểu ngày trước nữa,
mỗi lần về anh chuẩn bị trước một thời gian và đan xen là cảm giác vui và buồn.
Vui vì anh chờ được gặp em rất lâu rồi, anh chỉ chờ một hình ảnh quen thuộc xuất
hiện trước mặt mình, lúc này là lúc anh vui nhất, một cảm giác vừa chờ đợi và hồi
hộp. Một hành động đó là anh nhìn đồng hồ liên tục vì anh mong cái giây phút đó
đến, rồi hìn hảnh quen thuộc đó lại xuất hiện anh giật mình và đến ngay chỗ đó
và muốn trao ngay một nụ hôn (anh chưa làm được nhưng lần sau sẽ không thế nữa)
và nắm tay em và xách đồ cảm giác thật nhẹ nhàng và hạnh phúc. Đó là niềm vui
nhưng bên cạnh đó là một nỗi buồn vì rồi lại phải xa em, nhưng điểm chung của sự
buồn vui đó là anh nhớ em rất nhiều; khi xa em rồi sao mà quãng đường anh đi về
xa thế, anh muốn nắm chặt tay em, luôn thấy hình bóng em, anh giữ những hình ảnh
trước khi mình lại tạm xa nhau để chờ ngày mình gặp nhau.
Và
một điều là anh hạnh phúc với tình yêu của mình.