Thứ Ba, 21 tháng 6, 2011

Em gái nhỏ!

Không tên

Phong sương vạn gió vạn kí sầu

Tìm người chi kỉ biết tìm đâu

Quy ẩn giang hồ thề cô độc

Tái xuất giang hồ hứa không yêu!...!

Đóng cửa trái tim thề cô độc

Đào mộ chôn chặt giấc mơ yêu

Dựng bia khắc chữ “đừng tin ai”

Trọn kiếp xin thề chẳng yêun ai!...!

Mùa đông đến khiến lòng anh xe lạnh

Đông đến rồi em có nhớ không em

Đúng ngày này vào mùa đông năm trước

Em lạnh lùng nói hai tiếng chia tay!

Em ah! Em biết không đây là bài thơ mà em viết trên quyển sổ của anh, hy vọng một ngày nào đó em sẽ đọc được bài viết này. Từ ngày anh và em mất liên lạc đến bây giờ anh đã tìm hỏi em rất nhiều người, cả trên facebook, mezing... nữa đều không thể tìm được gì cả để mà liên lạc với em. Hy vọng ngày nào đó có thể gặp lại người em gái, để hỏi em cuộc sống của em bây giờ thể nào, có khỏe không em!

Anh trai! FC

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

Phù thủy nhỏ!

Phù thủy nhỏ!
Anh gọi em theo cái tên đó không biết em thấy thế nào? đúng như em nói. Ngày trước tình cảm của anh không rõ ràng gì cả, có thể hôm trước ai đứa mình nói chuyện rất tình cảm nhưng mà hôm sau thì cảm giác như không có gì cả. Em nói em đã có tình cảm với anh từ lâu rồi sao? có thật thế không? nhiều lúc anh cũng muốn hỏi tại sao em yêu anh. Và em có thật sự yêu anh không, hay chỉ là đồng ý vói anh để có một người yêu bên cạnh mình. Nhiều lúc anh rất cảm động với tình cảm của em, em biết không nhưng mà có rất nhiêu lý do để anh nhận ra một điều là tình cảm của em với anh thật không như anh nghĩ. Nhưng mà thôi anh cũng không suy nghĩ về việc này nữa dù sao thì em cũng đã từng nói "em yêu anh" bao giờ đâu. Anh biết là tình cảm em danh cho anh thì có nhưng mà khi nhắc từ tình yêu anh thấy mơ hồ lắm ý. Người gì mà gửi quà cho anh bao nhiêu là mà cũng không nhớ được địa chỉ của anh. Em biết không mỗi lần em mua quà cho anh, anh thất rất vui. Lần đầu e gửi cho anh cái ao, lần đó anh không mặc mà đến ngày em bảo vệ tốt nghiệp anh mới mặc về, em biết không đến lần đó anh mới thật tin là em yêu anh đó. Nhưng mà nhiều như thế nào thì chắc em là người rõ nhất. Em nói anh không yêu em nhiều như anh nói, hay là anh có thật sự yêu em không? nhưng câu nói này của em chứng tỏ một điều là em chưa tin anh yêu em đâu mà và chưa thực sự yêu anh đâu. Tuy anh ở trên này nhưng anh luôn rất nhớ em, nhớ những lần được gặp em. Anh cảm thấy thật hạnh phúc khi được ôm em trong lòng, thấy vui khi nghe những câu mà em gọi "anh ơi" thật là trẻ con ý_theo như anh cảm nhận nhé! hay cả những câu em chê anh mà còn dọa anh nữa. Ngày trước thật sự anh không không có cảm giác lo lắng cho em, không quan tâm hôm nay em có khỏe không, ăn uống thế nào. Nhưng đó là chuyện trước kia thôi. Nhưng mà bây giờ thì anh thật nhớ em, nhưng mà có điều là nhiều lúc anh muốn quan tâm đến em, hỏi em thế nào thì em không nói với anh gì cả. Giờ này em thì đang ở nhà rồi anh đã nhắn tin mấy lần rồi, sao em không rả lời anh vậy, anh muốn biết bây giờ em thế nào mà em thì cứ im lặng. Anh thấy chỉ mỗi khi em xa nhà thì em mới nhớ đến anh sao vậy?. Anh nói thế thật không đúng lắm đúng không tình yêu của anh. Nhiều lúc anh cũng không hiểu tại sao mà chúng ta lại yêu nhau nưa tình yêu ah-để cho anh gọi em như thế nhá. Thôi hôm nay anh nói đến đây thôi.
Phù thủy nhỏ!