Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

Thiếu nhi


Đêm qua tôi mơ một giấc mơ kỳ lạ, lâu rồi tôi cũng chẳng mơ thấy gì và người xuất hiện trong giấc mơ đó cũng không xa xôi lắm đó là cô bạn ngồi ngay bên cạnh tôi nhưng năm học trung học cơ sở.
Đêm qua tôi ngủ rất sớm, sau khi nên yahoo với em nói được mấy câu là tôi cũng đi ngủ luôn (lúc đó khoảng gần 22h, vì thường tôi phải gần 12h đêm tôi mới ngủ). Vừa lên giường là tôi ngủ luôn, mấy đứa em trong phòng thì vẫn chơi game mà tôi cũng chẳng để ý.  Vì  ở chỗ tôi cứ vào dịp Quốc khánh 2-9 và rằm tháng 8 là hay có tổ chức hội hè và cắm trại cho thiếu nhi và nhi đồng. Hồi tôi còn bé tôi cũng hay đi xem tập thiếu nhi lắm vì thường là gần đến ngày đó thì các chi đội là thường phải tập biểu diễn trước cả tháng, rồi tiếng trống tập thiếu nhi cũng thành quen với tôi. Tối nào cũng thế bọn trẻ con như tôi vẫn hay đi xem tập văn nghệ múa hát, gõ trống, v.v.v... và cũng đẻ xem chị gái tôi ở đội nào múa có đẹp không? Khi gần đến ngày đó mẹ và bá thường chuẩn bị dẫn anh em chúng tôi đi xem nhưng chỉ ban ngày thôi chứ buổi tối thì hay nhất thì tôi chưa bao giờ được đi xem bao giờ cả chỉ nghe các cô kể lại thôi. Cái thời thế hệ của tôi đã thành phong trào và duy trì đến tận bây giờ chỉ khác là trẻ con chỗ tôi bây giờ không còn háo hức như chúng tôi ngày trước nữa vì chúng có nhiều hoạt động khác để vui chơi hơn.
Và hôm này khi gần đến rằm tháng tám nên tôi mơ vậy, trong giấc mơ của tôi là trong một giờ ra chơi (nghỉ giữa giờ-bọn chũng tôi vân hay gọi thế) thì bạn ấy goi tôi vào nhớ một việc, thật ngạc nhiên là bạn ấy gọi tôi là anh. Khi tôi đáng đứng ngoài lớp thì bạn gọi tôi “anh vào em nhờ anh việc nhé” lúc đó tôi rất vui (trong giấc mơ thôi nhé) và tôi đồng ý vì ngày đó tôi rất thích bạn đó mà. Em nói: “mai anh đi xem cắm trại thì mang về cho em ba cái vòng nhé, nhưng phải 8h sáng đó, muộn là không còn nữu đâu” và em còn chỉ là chỉnh thích ba cái vòng đó thôi các các cái khác thì không cần (có chín loại vòng) tôi vui mừng về nhà và hôm sau phải lấy bằng được ba cái vòng về cho bạn ấy vào hôm sau còn hình dung ra hôm sau sẽ mang vòng đến cho em như thế nào. Tôi nghĩ hôm sau tôi phải dậy thật sớm để đi, không thể muộn được.Về nhà ngủ mà tôi luôn giật mình chỉ sợ dậy muộn thôi. Và thêm một lần giật mình nữa là tôi tỉnh dậy thật nhưng trong đầu vẫn có cái suy nghĩ là đã 8h chưa để còn đi xem cắm trại - nhưng bây giờ là 10h rồi hay sao (một luồng suy nghĩ khác của tôi thế) rồi cứ mơ mơ tỉnh tỉnh tôi cũng không biết nữa, lúc này tôi tỉnh hẳn và không kịp biết kết quả như thế nào nữa. Tôi nằm thêm lúc nữa để nhớ ra vừa rồi mình mơ cái gì rồi dậy bật máy tính vừa làm việc vừa viết lại việc này. Và hôm nay khi tôi ngủ sớm và thức dậy sớm nhất khi mà mọi người cả dẫy vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ, tôi thấy ngày thật dài cái cảm giác lâu rồi tôi mới có.
9/17/2012 5:43:36 AMBây giờ khi tôi viết xong là 9/17/2012 5:43:55 AM

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

09-09-10

            Hôm nay là ngày 09-09 ngày mà cách đây hai năm anh có về gặp em, thực ra anh vẫn nhớ ngày đó nhưng mà nếu hôm nay em không nhắc anh thì anh cũng không nghĩ ra là ngày chúng mình gặp nhau đau. Có thể mấy hôm nay công việc bân rộn và anh lại đang khó tính nữa nhưng tất nhiên là ngày đó anh không quên được. Chỉ buồn là lúc đó suy nghĩ của anh và em giống thì có giống nhưng vẫn có khác.Sau này em nói em đã thích anh rồi và không để ý đến ai nữa??? thật vậy không em? nhưng sao lúc đó anh thì nghĩ em thì không thể đến với anh được đâu chỉ thích vậy thôi! Thực ra lúc đó mình cũng đâu hay nói chuyện với nhau, thi thoảng mới nói chuyện với nhau thôi. Tất nhiên là lúc đó thì mình chưa phải là người yêu rồi nên anh thì toàn online gặp ai thì cũng nói chuyện và cả tả tỉnh nữa nhưng rồi anh cũng chẳng hứng thú gì chuyện tán tính nữa rồi như buông xuôi chẳng cần ai bên cạnh nữa. Ngày thì làm việc, tối lại sang chơi với mấy người hội độc thân hoặc là ngồi nhà online thôi, khi nào được ngỉ thì cùng anh em ra cồng trường ĐH Tây Bắc ngội nhậu rồi lại đi xe về.

Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

Nhớ cắn anh em nhé!


Heart = full (love + tears +..........)
Em ah! Cho anh xin lỗi em nhé, hôm qua anh cũng không nhớ hết là mình đã nói những gì với em cả, chỉ nhớ là anh nói “...không tin...”. Người ta nói lúc say là lúc thật nhất cũng đúng nhưng suy nghĩ đó là của trước  kia thôi anh chưa nói ra cả để rồi hôm qua anh nói ra. Một lần nói ra để rồi không bao giờ anh còn giữ cái suy nghĩ đó nữa. Anh đã sai, chứ bây giờ anh không nghĩ thế và cũng sẽ không bao giờ có suy nghĩ vậy. Có lẽ lúc đó anh hơi say nên chỉ lấy một chuyện gì đó để mà kiếm cớ với em thôi. Từ rất lâu rồi anh mới bị như thế, không nhớ mình đã làm gì và nói gì cả, về nhà là lên giường ngủ luôn không cần thay đồ đến tận10h sáng hôm sau mới dậy đến lỗi nhưng con muỗi đốt anh cũng phải say theo anh.          
            Bây giờ đang ngồi cố nghĩ lại anh đã nói những gì nhưng không còn quan trọng nữa rồi, quan trọng là anh đã làm em khóc, làm tổn thương tình yêu của mình. Người ta nói một ngày có 24h để sống, ăn, ngủ, yêu thương, làm việc... và trong đó có 02 phút mình không phải là mình nữa và vói anh có lẽ lúc đó là vào lúc anh gọi điện cho em để rồi anh nói nhưng câu mà thực lòng bây giờ không bao giờ anh nghĩ thế cả. Anh đã tạo ra một vết thương rất lâu nữa mới lành và cũng có thể là không bao giờ lành được. Lúc sáng dậy anh có cảm giác như đang mất dần cái gì đó, anh biết tối qua anh đã làm một việc rất sai. Anh sợ tình yêu của mình không còn như trước và sợ mất đi tình yêu của mình. Những lúc như thế anh càng thấy  được trong trái tim anh em rất quan trọng. Lâu anh không cảm nhận hết được sự hạnh phúc của tình yêu và sau lần này anh đã có thêm cảm nhận khác nữa.Em ah! anh biết em yêu anh thật nhiều và chỉ một lúc thiếu suy nghĩ mà anh đã làm tổn thương tình yêu đó. Xinh lỗi em nhé, có thể bây giờ em đang biết và hiểu ra một điều gì đó về con người anh và nó không giống vói suy nghĩ trước kia của em nữa lúc đó em sẽ không còn yêu anh như trước nữa, lúc đó anh cũng không trách ai được mà chỉ trách mình khi mà đã không xây tiếp tình yêu mà lại làm đổ nó, như một tòa tình yêu có mười tầng thì mình đã xây được chín tầng và chỉ còn một tầng nữa thôi nhưng anh đã làm nó đổ chỉ 1 cái móng thôi. Lúc này không biết anh còn được say lại một lần nữa không?
Tình yêu của mình bắt đầu từ một buổi học, đơm hoa kết trái bằng một nụ hôn, và cả những giọt nước mắt. Dẫu cho đó là những giọt nước mắt hạnh phúc hay xót xa đau khổ và hôm qua những giọt nước mắt đó xót xa và anh sẽ không để em phải rơi nhưng giọt nước đó vì anh nữa. Nhưng sự thực, tình yêu đã để lại cho chúng mình nhiều kỹ niệm đẹp... Anh hạnh phúc với tình yêu của mình và em là người quan trọng nhất trong trái tim anh và còn rất nhiều chuyện anh còn muốn kể với em vì chuyện tình yêu của mình thật dài mà em.
            Khi ngồi đọc lại nhưng tin nhăn của em gủi anh tối qua anh thấy mình hạnh phúc khi em vẫn tin và yêu anh vậy nhưng cũng thật tồi tệ em ah, sao anh lại dành nhưng lời nói như vậy cho người yêu thương mình thế. Đúng là không còn sổ sách nào ghi hết được tội của anh, anh mà ở đó bậy giờ thì em hãy cắn anh thật đâu để cho anh nhớ nhé, để nhớ về việc của anh đã làm. Thôi hôm nay là tết độc lập cơ anh phải làm em vui mới đúng chứ, thêm một lần nữa anh xin lỗi tình yêu của anh nhé! Dù mình không ở bên nhau để có thể yêu thương và chăm sóc nhau được, hãy giữ sức khỏe em nhé, có người dù người thì ở rất xa nhưng trái tim và tâm hôn thì theo bên em từ lâu rồi.
Anh nhớ và yêu em nhiều tình yêu của anh ah! Lần sau gặp nhớ cắn anh em nhé, nhưng đừng chảy máu nhiều quá đó vì lúc đó người băng cho anh lại là em mà.hjjj.FCH.
Khi viết bài này anh cũng đang say đó.hj